Tôi 26 tuổi, khi còn là sinh viên có yêu một bạn bằng tuổi, tình cảm của chúng tôi nhẹ nhàng và hết sức trong sáng. Bạn đã nhiều lần đòi hỏi nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Chuyện tình cảm đó kéo dài hơn hai năm, chúng tôi đã tính đến chuyện ra trường sẽ kết hôn, bỗng một ngày tôi nhận được đoạn hội thoại của anh và một bạn nữ khác, nói về việc họ đã quan hệ như thế nào, sợ dính bầu ra sao. Bạn nữ đó còn chủ động hỏi tôi và anh có quan hệ gì? Hai người họ đã yêu nhau được hơn 6 tháng.
Sau đó tôi hẹn gặp bạn ấy nói chuyện, bạn nói đã có bầu, còn anh nói chỉ yêu tôi và lợi dụng bạn thôi. Tôi quyết chia tay và bảo anh hãy cưới người ta đi, họ đã mang bầu rồi, tôi cũng không còn liên lạc gì với hai người đó nữa. Mãi sau này người cũ nhắn tin hỏi thăm tôi mới biết họ không lấy nhau, bạn nữ kia phải phá thai. Sau 3 năm chia tay mối tình đó, tôi luôn một mình cho đến cách đây một năm tôi tình cờ quen người con trai khác, giờ cũng chia tay người đó rồi. Thực sự trong chuyện tình cảm này tôi luôn là người bị động, tôi yêu anh thật lòng, những ngày tháng mới yêu thật đẹp, càng về sau càng nhạt nhẽo. Anh là người rất cần chuyện ấy hoặc chí ít anh cũng cần người có những kỹ năng làm anh thỏa mãn, tôi lại không làm được.
Tôi quá trong sáng, thậm chí còn cổ hủ, không muốn quan hệ trước hôn nhân. Chúng tôi chia tay, lần cuối cùng gặp nhau anh đã nói có người khác rồi, hết cảm xúc với tôi. Thời gian trôi qua, nỗi buồn trong tôi vẫn còn nhưng nó không còn dai dẳng như trước nữa, không còn kiểu lúc nào cũng muốn có thể quay lại. Tôi xem nó như kỷ niệm, như bài học cho bản thân. Khác với khoảng thời gian đau khổ trước đây, có lúc tôi đã nghĩ mình sẽ mãi đau khổ như thế và chẳng thể yêu thêm một ai khác.
Giờ tôi nghĩ mọi thứ đơn giản hơn, rồi tôi sẽ tìm được hạnh phúc cho mình. Tôi hạnh phúc và mong ai cũng được hạnh phúc như tôi. Tôi không thể vì người ta không còn yêu mình nữa mà đi nguyền rủa hạnh phúc của họ. Tôi tự nhủ với lòng, thời gian yêu thương đó là tôi nợ họ, hoặc họ nợ tôi, trả hết rồi thì thôi. Tôi không còn trẻ con nữa, không cần bướng bỉnh lúc nào cũng tìm ra câu trả lời và nghĩ là mình sai nữa. Tôi sẽ hạnh phúc với cuộc sống của bản thân, rồi sẽ có người trân trọng và đợi tôi.
Thảo
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.
laodong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét